Đôi lời nhắn nhủ tới DEV gà con
Hôm nay nắng ấm 1 tí, có hứng viết đôi dòng chia sẻ với anh em nhưng cái chính vẫn là giải tỏa bức xúc từ những câu hỏi “trời ơi” lặp đi lặp lại mãi.
1/ Treo cái câu cửa miệng “VPS”
Các bác trước giờ chắc chỉ dùng share hosting, hay reseller, rồi fang hẳn cái VPS vọc vạch ba cái command shell rồi hỡ ra là “VPS”. Tôi chưa từng thấy 1 ông nội nào đề cập đến chữ “Dedicated Server” ở đây. VPS của mấy ông chỉ là cái “Server ảo”, và ảo vẫn chỉ là ảo.
Sự khác nhau cơ bản của “ảo” và “thật” nằm ở RAM. Cái RAM của VPS nó dùng ổ cứng để lưu thì tuổi gì so với cái RAM thật của Dedicated. Hôm trước nghe đâu mấy đồng chí phán “thegioididong dùng mấy con VPS”.
Một doanh nghiệp doanh thu mấy ngàn tỷ mà đi xài VPS sao trời. Chắc facebook cũng dùng VPS. Sức mạnh của Dedicated và VPS là khác nhau lắm với khả năng xử lý. Tôi từng build cái project GPS Tracking hồi năm 2010, với tốc độ bắn phá dữ liệu 1000 requests mỗi giây thì con VPS ngồi ghi vào database thôi cũng tẻo.
2/ WordPress chỉ dùng cho những web nhỏ
Các vị cần hiểu, dự án “nhỏ” và dự án “lớn” nghĩa là gì. Mỗi người có định nghĩa khác nhau cho 2 từ này. Lúc tôi build cái site cho tập đoàn dầu khí quốc gia, chi phí 900 triệu cho cái site … tin tức và traffic mỗi ngày chưa đến 100 visitors là “lớn” chưa? Hay cái GPS Tracking mỗi giây 1k requests, database mỗi ngày scale ra thêm 4GB với 63.000 tables nhưng visitor mỗi ngày chưa đến 500 là “lớn”?
Lớn và nhỏ là phạm trù do người sử dụng đánh giá, có nhiều khía cạnh về mặt quy mô, phạm vi, kinh phí hay số người sử dụng. Cái site bán hàng có 20.000 sản phẩm nhưng traffic thì lèo tèo thì lớn cái mợ gì, nó giống như 1 cái nơi lưu trữ thông tin sản phẩm thì đúng hơn. Mấy ông tự cho rằng 1 site có nhiều sản phẩm hay thông tin là lớn, là phải magento, là phải opencart …
Xét về mặt technical thì “lớn” nghĩa là giao dịch dữ liệu trong 1 thời điểm. Bây giờ cái web mấy ông có 1 triệu sản phẩm, mấy ông cache nó thành html hết thì … nó thành web tĩnh rồi, database có phải làm việc nữa đâu thì lấy cái quái gì mà nặng. Woo nó test cái site ơn 100k sản phẩm vẫn chạy nhanh tốt. Mấy ông có 4-5k mà đã ngại.
=> Mã nguồn là “chết”, người sử dụng là “sống”. Khi không biết khống chế thì Mã nguồn nào cũng chết, còn biết khống chế thì mã nguồn quái nào cũng chạy tốt. Tôi không tin vào wordpress vì tôi không khống chế hoàn toàn được nó nhưng tôi không phủ nhận lợi ích mà nó mang lại.
Tại sao lại có những site WP chạy phà phà dù data rất lớn, lại sao có những thằng Magento có 100 sản phẩm đã ì ạch. Khác nhau ở người khống chế. Xế xịn chưa chắc về nhất, nhưng xế về nhất thì chắc chắn thằng tài xế giỏi.
3/ Chê wordpress làm e-commerce không bằng opencart hay magento …
Đúng rồi, wordpress thì làm dek gì có e-commerce (thương mại điện tử). Nói phải nói cho rõ, là plugin Woocommerce. Các thánh ạ, các thánh hiểu mẹ gì về e-commerce?
Trong tư duy của các ông, e-commerce là cái site bán hàng, tức là show sản phẩm, tin tức, giỏ hàng, đặt hàng, đơn hàng, khách hàng và … hết. Chắc ít ông hiểu về Affiliate, Coupon, Up-sell, Cross-sell, Promote, Thống kê, đo lường …. và vận dụng nó. Cái nhu cầu của mấy ông với ecommerce chỉ ở mức vô cùng basic mà đòi Magento rồi Opencart. Woo nó có đủ cả đấy, đã tìm kỹ hết chưa?
=> Thực tế thì éo thằng nào lấy cái site bán hàng để lưu trữ đơn hàng và khách hàng. Thay vào đó, nó quản lý ở 1 hệ thống khác, kiotviet chẳng hạn. Vì cái site bán hàng là cái site được PR đình đám và nhiều người biết, thằng ngu mới đi lưu data khách hàng và đơn hàng ở cùng 1 chỗ (nguyên tắc ko bao giờ bỏ tất cả trứng cùng 1 rổ). Nhỡ cái site bị “đục” thì toàn bộ doanh nghiệp phá sản à, dám mạo hiểm đánh đổi ko?
4/ Mơ cao mơ xa
Cái này là bệnh chung của mấy thằng Developer trẻ … trâu. Dĩ nhiên ko trách được, đến giờ anh 34 tuổi đầu rồi mới thoát được cái ám ảnh trẻ trâu đó cơ mà. Hy vọng mấy chú thoát sớm.
Thằng Dev nào cũng khát khao làm cái gì đó to lớn, hùng vĩ.
Và kết quả là lăn lộn trong cái thứ vô giá trị, *éo giúp ích gì cho xã hội. Một dự án khả thi nó phải xuất phát từ Khó khăn của con người và mọi ý tưởng đưa ra phải giải quyết khó khăn đó mới có giá trị. Muốn làm 1 cái y như facebook, làm 1 cái y như youtube, làm 1 cái y như Zing …. thì thôi tao đi mua source clone thiếu cha gì. Lại có thằng ông nội ủ mưu code nguyên cái site bán hàng bằng nodejs.
Đệt, cái site tao cần có 5 sản phẩm, traffic mỗi ngày có 500. Tao lấy WP cài cái themes vào và bắt đầu kinh doanh. Cơ hội là vàng mà mày bắt tao ngồi chờ mày code nguyên cái site.
Ờ thì nhanh hơn đấy, những 50% luôn đấy, rồi thì sao? Bố chẳng thấy sự khác biệt giữa 2s và 1s đâu và khách hàng bố cũng thế. Ko lẽ người ta ngồi đếm số giây hay check Pagespeed insight để coi web nào nhanh hơn mua hàng ở web đó à? Đừng mang cái lý do “Nhưng 5s và 2.5s thì khác biệt lớn”. Cái web mà tải 5s thì bố vứt mẹ nó rồi chứ chờ mày code lại cho thành 2.5s, thiếu thực tế.
=> Công nghệ thông tin là phục vụ cho doanh nghiệp, hay nói thực tế ở VN là phục vụ cho công tác kinh doanh, muốn làm CNTT ở VN được trọng dụng thì phải hiểu mong muốn của người chủ doanh nghiệp: nhanh, bền vững, an toàn. Còn mày dùng cái quái gì kệ xác mày.
5/ Dành cho chủ doanh nghiệp nhỏ
“Nhỏ” là nhỏ trong tư duy, biết đâu có mấy ông chủ nhỏ đang ngồi group này thì đọc cái số (5). Lần nữa nhắc lại, làm chủ thì thiếu mẹ gì việc phải lo, không lo đi tìm khách hàng, nguồn hàng, đầu ra đầu vào, thuế má, tối ưu quy trình kinh doanh đi. Đi lần mò cái wordpress này làm cóc gì, đi tìm 1 thằng chuyên WP cho nó làm. Làm chủ mà kiêm luôn ngồi code WP thì trong 6 tháng cái doanh nghiệp éo đóng cửa mới sợ.
Tôi đây giờ laptop có hư win thì vác ra cho người ta cài Win dùm, 100k cho nhanh. Không phải tôi giàu có gì mà thay vì ngồi down cái source Win về, cài này nọ, driver, soft … hết mẹ cả buổi. 1 buổi đó tôi làm chuyện khác kiếm được 300k, tôi trả cho người cài Win 100k, đấy gọi là cách sử dụng thời gian và thế mạnh vốn có.
Nguồn: Huỳnh Đức